Cuộc sống đã kết thúc. Vợ ông ta để ông ta lại và mang những đứa trẻ đi. Ông ta bị mất việc. Ngân hàng đã tịch thu tài sản thề chấp - căn nhà của ông ta. Ông ta đã quyết định một điều duy nhất cho mình là nhảy cầu và tự kết liễu. Ông ta đi đến cầu Brooklyn, trèo lên nơi cao nhất mà ông ta có thể; và khi chuẩn bị nhảy, ông ta nghe thấy giọng kêu thất thanh ở phía dưới.
“Đừng nhảy! Tôi có thể giúp ông”.
“Đừng nhảy! Tôi có thể giúp ông”.
Ông ta hét lại, “Bạn là ai?”
Giọng nói lặp lại: “Ta là mụ phù thủy”.
Tò mò ông ta trèo xuống, trước mặt ông ta là một bà già xấu xí. Bà ta nhìn ông ta và nói, “ta là mụ phù thủy, nếu ông làm như ta nói thì ta sẽ ban cho ông ba điều ước”.
Ông ta nghĩ về chính mình, “Nhiều điều cũng không thể tồi tệ hơn; không sao mình sẽ chẳng mất gì.” Cho nên ông ta nói, “Được thôi. Tôi phải làm gì?”
Bà ta nói, “Về nhà với ta và chúng ta cùng qua đêm”.
Ông ta đi cùng bà ta tới căn nhà dơ dáy của bà, và bà ta ra lệnh cho ông ta làm chuyện hoang dại đó với mình. Với nỗ lực ghê gớm, ông ta đã hoàn thành mọi mệnh lệnh của bà ta, và cuối cùng rơi vào giấc ngủ trong tình trạng hoàn toàn kiệt sức. Khi ông ta thức dậy, người đàn bà xấu xí đó đang đứng trước mặt.
Ông ta nói, “Bây giờ tôi đã thực hiện mệnh lệnh của bà, mụ phù thủy già kia, bà phải giữ lời mặc cả của bà và trao cho tôi ba điều ước”.
Mụ phù thủy nhìn ông ta và hỏi, “Ông bao nhiêu tuổi?”
Ông ta trả lời: “Bốn mươi hai”.
Bà già than thở, “Ông ngụ ý gì khi nói với tôi rằng ông vẫn còn tin vào những mụ phù thủy ư?
Đến chết vẫn nên mơ, nhưng đừng tin mụ phù thủy.
Trả lờiXóaCon nhieu mu phu thuy tren doi nay ma...
Trả lờiXóa