Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012

RFID - THE NEXT BIG LITTLE THINGS

RFID - radio frequency identification technology.

Today RFID technolody is already commonly used in things like motorway toll tags and keyless entry devices. Shrinking these devices down to the size of a barcode has now made it possible to attach them directly to products, carrying a wealth of information about them. Some are already printed as part od teh product's label, using electrically conductive ink.

Products fitted with RFID tags should work all kinds of magic. In a supermarket, for instance, they could eliminate the need to unload the trolley and scan its content item by item. Simply pushing the trolley up to teh checkout point would relay al the product and the price information, so supermarkets could automate most of their tills. In warehouse. an RFID reader would record every item loaded into a truck, and a similar device at the truck's destination would record evrything being unloaded.

With the addition od suitable sensors, it would become possible to tell whether a product had been dropped or kept at the wrong temperature. Finding a single product in a mountain of containers would become a simple matter of getting an RFID reader to analyse teh contents - without even opening the doors. And combining RFID technology with GPS tracking would mean that nothing need ever get lost in the supply chain again.

One of the biggest boosts to the adoption of RFID tags has come from Wal-Mart, which in 2004 began testing them in 150 stores around Dallas, Texas. By the end of 2006, the tests will be expanded to some 1,000 stores in America. Wal-Mart has already seen some benefits, including a 16% reduction of out-of-stock items in stores using RFID. Moreover, items with RFID tags were replenished three times fater than non-tagged items.

My comment:

Imagine RFID technology to be applied to MFG industry. What will be the advantages?

- Upstream supply chain: stock control at warehouse, stock check at gate check points, convenience for suppliers upstream management...
- Downstream supply chain: stock control at customer, it will be much better if PI can get the information from the outlets to have active production plan and ordering process.
- Sales: consistent with new hypermarket requirement or organised retails...
- Finance: automation will increase the control quality a lot, process improvement... and what to be liked most is the simplification of physical count, which is being a hard task for the finance team. Just bringing a device, pointing at piles, and tick tick tick... so amazing... :)






Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012

BALWANT SINGH (CPA, MBA Finance)

from FTMS introduction: 

Balwant Singh is a Certified Public Accountant (USA) and holds a Masters Degree in Finance. He has taught professional finance courses for the last fifteen years.
Apart from his teaching experience, Balwant Singh has over ten years of international practical working experience in financial management and has had exposure to financial and investment analysis, forecasting and accounting.
Balwant Singh is a committed professional and has the ability to deliver lectures in a clear and concise manner. He is known to be effective and efficient in his delivery and yet is able to deliver his lectures in a lively manner. He is also friendly and approachable.

"Mr Singh is a very good lecturer. He has made me understand and kept me interested in the module."
"Mr Balwant was able to convert very complicated ideas into simple terms so as to aid our understanding. Lectures delivered by him were very interesting and his is able to relate the topic to
real-life examples."
"Effective and efficient, goes straight to the point. Clear in his explanation"
My comment:
Mr. Balwant is so good in structuring the content of the syllabus. He is also very good in creating a very comfortable studying enviroment inside the classroom with his emotional dramatical ways of syllabus delivery, though Performance Management and Financial Management are not the easy papers. I pass F5 and F9 at once with his instruction.

The picture were taken on Sunday 7 2012 when I met him during my P3 with Marty.

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012

MARTY WINDLE ACMA

Marty Windle
(BA, ACMA)
Paper P1 & P3
Marty Windle is thought by many to be Asia's number one Paper 3.5 coach and uses
his extensive experience of teaching at the highest level to break down key concepts
into easy to understand models and techniques.
Marty's friendly, relaxed and humorous approach has proved again and again that if
you attend his course your chances of passing first time will increase significantly.
If you are serious about achieving exam success look no further.
"YOU ARE THE BEST among all the lecturers in town. Your exam techniques are extremely
fantastic and beneficial."


With the help from Marty, I have passed P1 at first exam sitting with good result in June 2012. I like the way he prepare for his students, with the medicine or "Fail to prepare, prepare to fail". :) The photo was taken at the end of the resision course in May 2012.

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2012

DR THAI DUY BAO

Khẳng định nguồn gốc Việt bằng tiếng mẹ đẻ

“Tiếng Việt vẫn phát triển trong giới trẻ gốc Việt tại Australia, dù tiếng Anh được sử dụng nhiều hơn”, TS Thái Duy Bảo (ĐH Quốc gia Australia) khẳng định khi trao đổi với TS hôm 30/11.

Trong chính sách đa ngôn ngữ, chính phủ Australia xếp tiếng Việt là một trong 14 ngôn ngữ chủ đạo, đưa vào giảng dạy tại bậc phổ thông và học sinh có thể thi tiếng Việt như là một môn thi tốt nghiệp. Trong cộng đồng, phong trào học tiếng Việt khá sôi nổi với các lớp dạy tiếng Việt do các cộng đồng tự tổ chức vào cuối tuần và tiếng Việt được xem là con đường lưu giữ văn hoá dân tộc. Các gia đình gốc Việt tuỳ điều kiện sử dụng tiếng Việt nhiều hoặc ít nhưng nhìn chung cha mẹ vẫn muốn con cái nói tiếng Việt mặc dù tiếng Anh vẫn là ngôn ngữ chính.

- Thế hệ trẻ gốc Việt nghĩ gì về tiếng mẹ đẻ, thưa TS?

- Trong thời gian gần đây, dường như trong giới trẻ gốc Việt có khuynh hướng tự thân khẳng định xuất xứ của mình nên mặc dù rất “Ozie” nhưng họ vẫn muốn khẳng định bản thân mình là gốc Việt. Nhiều sinh viên gốc Việt thế hệ thứ hai mặc dù không nói được tiếng Việt nhưng họ vẫn khẳng định tiếng Việt không mất đi. Tìm về cội nguồn và có thể nói chuyện với ông, bà bằng tiếng Việt chính là động cơ học tiếng Việt của nhiều thanh thiếu niên gốc Việt.
Bản thân người Việt rất tôn trọng nhưng giá trị văn hoá cốt lõi như kính trên nhường dưới, cấu  kết gia đình và khi thế hệ trẻ gốc Việt muốn tự khẳng định mình thì nhu cầu học tiếng Việt là tự thân. Như vậy, tiếng Việt vẫn phát triển trong cộng đồng cho dù giới trẻ sử dụng nhiều tiếng Anh hơn và cho thấy họ không hề lãng quên bản sắc dân tộc của mình. Thực tế cho thấy nhiều em do hoàn cảnh cụ thể không biết tiếng Việt và chính lúc đó tiếng Anh lại trở thành phương tiện giúp cộng đồng lôi kéo các em tham gia.

- Phương pháp dạy và học tiếng Việt có tác động thế nào đến gìn giữ bản sắc dân tộc?

- Thực tế hiện giáo trình dạy tiếng Việt trong các cộng đồng đều tự soạn và có nhiều điểm khác so với giáo trình chính thống. Ngoài ra, tiếng Việt ở cộng đồng có hiện tượng chuyển ngữ, chuyển mã vay mượn từ ngữ ở các cấp độ khác nhau. Sự vay mượn này rất đa tầng, đa dạng làm cho ngôn ngữ linh hoạt hơn, dễ đi vào cuộc sống và nên coi đây là những biến thể xã hội của ngôn ngữ tiếng Việt.

Đối với giáo trình dạy tiếng Việt, có thể nói rất khó có một giáo trình chung cho tất cả các đối tượng học tiếng Việt ở các nước. Việc biên soạn giáo trình cần tính toán đến các yếu tố chính trị - xã hội từng khu vực, nhu cầu cụ thể của các nhóm đối tượng, cũng như đặc điểm tâm lý ngôn ngữ và thói quen học tập của họ.  Cần phối hợp giữa giới chuyên gia ngôn ngữ cả trong và ngoài nước trong khâu biên soạn để đáp ứng những yếu tố trên, cũng như tạo ra sự giao lưu trao đổi kinh nghiệm, học thuật giữa các chuyên gia Việt ngữ trong và ngoài nước và giữa các nước.

- Xin cám ơn tiến sĩ!
Việt Báo (Theo Tầm nhìn/Báo ĐV)



Tình cờ gặp thầy giáo hướng dẫn tôi thời Đại Học Sư Phạm Đà Nẵng - TS Thái Duy Bảo. Thầy đã từng là tấm gương để tôi phấn đấu thành người tài giỏi. Chỉ tiếc là tôi chẳng được tài giỏi như các thầy cô giáo và chính tôi đã từng mong muốn. Tôi chỉ là người được được, và thôi thế là cũng được rồi. ;)))))
(Ảnh chụp ngày Mar 1 2012 tại Indochina Tower - Đà Nẵng)

DAVID BUSSAU AM AT VIETNAM

2008 Award - Autralian of the Year

Micro-credit pioneer

Thirty years ago David Bussau went to Bali to help rebuild rural areas devastated by an earthquake and found that traditional development solutions still left poor families trapped in poverty. He realised that what poor people wanted was work and that with jobs they could start to solve many of their other problems. His solution was to offer small business loans - a hand up instead of a hand out. David established the non-profit Maranatha Trust to fulfil his dream of helping the poor help themselves. In 1979 he joined forces with a like-minded counterpart in the USA to form Opportunity International. The results have been outstanding, with over 800,000 clients, mostly women, and creating millions of jobs in twenty-nine developing countries. David continues his work in micro-enterprise development by building relationships and providing consultancy services to governments, multi-national companies, and other organisations that have caught his vision and joined the fight against poverty.



I luckily had chance to take photos with him on the occation he was in Danang in sponsoring a project together with PepsiCo (photo taken on July 7 2012).


Above photo was taken on September 17 2012 on the opening ceremoney for Waterhope, a project to develop the community in Dien Ban commune, sponsored by PepsiCo and WTRC.

TÌNH YÊU GIÀ

STRESS ƠI, ĐI ĐI...

Sự qua đời của người chân, ly dị, ốm đau đều là những thủ phạm chinh gây ra stress. Cả những điều phiền muộn nho nhỏ hành ngày như: phải chờ đợi người bên kia đầu dây khi gọi điện thoại, đang hút bụi thì bộ máy đầy rác ngưng hoạt động, đứa con nhỏ lại bị trượt chân ngã v.v...,

tất cả những sự việc đó đều làm lòng mình phiền muộn, góp phần vào việc gây ra stress. Nhưng, đã là con người thì không ai tránh được. Như sự chết và việc đóng thuế vậy.

Tuy vậy, chúng ta có thể làm giảm tác dụng của stress đi bằng cách:

- Chia sẻ những cảm xúc của mình với vợ hoặc chồng hoặc với người yêu, bạn thân.

- CỐ hoàn thành được một công việc gì làm mình mãn nguyện

- Ngủ đẫy giấc

- Giữ gìn sức khoẻ.

Ðể tránh những hiện tượng thần kinh bị căng thẳng, vì những lo nghĩ, buồn phiền sau một chấn động về tinh thần nào đó, bạn hãy tự an ủi bằng những câu hỏi sau:

- Hôm nay mình có tin gì vui nhỉ?

- Mình đã tới được chỗ nào vừa đúng lúc hoặc trước giờ hẹn?

- Mình đã nhận được đồ vật gì đúng như mình mong muốn?

- CÓ ai đã khen hoặc tán thưởng mình?

Tìm được những câu trả lời thích hợp, bạn sẽ thấy tâm HỒN NHẸ NHÕM HẲN ÐI.

Biện pháp làm giảm tác dụng của stress

Ðôi khi stress xâm nhập vào ta một cách âm thầm, lặng lẽ. Nhưng đa số trường hợp, nó đến bất ngờ làm ta phải sửng sốt. Trong hoàn cảnh như vậy, để giảm cú sốc, ta nên:

- Vận động chân tay, đi bách bộ vài vòng quanh nhà, ở vườn hoa...để cho trí óc bình tĩnh, máu lưu thông bình thường trong huyết quản, hệ thần kinh ổn định trở lại.

- Tắm hoặc lau người bằng nước ấm để các cơ và thần kinh được thư giãn.

- Thổ lộ cảm xúc của mình với bạn thân, người thân để được góp ý kiến, hoặc chia sẻ niềm vui hay nỗi buồn. Có người "đồng cảm" với mình, nhiều khi ta sẽ sáng suốt hơn và nghĩ ra được cách giải quyết các vấn đề mới nẩy sinh.

- Trước khi định la hét, khóc, vì không chịu đựng nổi, hãy cố đếm từ 1 đến 10.

- Rót một ly nước trà nóng. Uống từ từ, vừa uống vừa hít HƠI TRÀ.

Diễn tập về stress

Diễn giả, lực sĩ, nhạc sĩ, kịch sĩ...trước khi lên sân khấu đều có những buổi diễn tập. Trong buổi tập, họ tưởng tượng những sự việc có thể xảy ra khi biểu diễn để tìm cách ứng phó. Với stress cũng vậy. nạn có thể bình tĩnh hơn, chủ động hơn nếu bạn biết trước được những gì có thể xảy ra với mình khi bị stress. Nội dung diễn tập như thế này:

- Nhắm mắt lại và cố làm cho tất cả các thớ thịt, sợi dây thần kinh trong người chùng xuống.

- Tập trung sự suy nghĩ trong một phút, vào việc thư giãn và nhận xét cảm giác thư giãn của mình thế nào.

- Tưởng tượng trong một phút, mình là một người khác đang quan sát chính mình trong trạng thái thư giãn.

- Tập trung sự suy nghĩ một lần nữa vào việc thư giãn.

- Hình dung ra mọi trường hợp có thể xảy ra khi mình bị stress (việc gì đã xảy ra? Mình cảm thấy thế nào? Ai có mặt lúc ấy?...)

- Tưởng tượng tới thái độ của mình lúc đó.

- Tưởng tượng đến thái độ các người thân của mình (vợ, chồng, bạn bè...) đã đồng tình, khen ngợi, sự bình tĩnh và cách sử sự của mình lúc đó như thế nào.

Mỗi ngày tập hai lần như vậy, mỗi lần chỉ cần 5 phút dần dần bạn sẽ cảm thấy mình trở nên cứng rắn, sáng suốt, bình tĩnh hơn và có thể đối phó với bất kỳ một tình hình nào xảy ra với mình.

Thư giãn cơ bắp như thế nào?

Chúng ta có thể tập thư giãn các cơ bắp từng vùng cơ thể, từ chân tới đầu, theo phương pháp của Ed - mund Jacobson, còn gọi là phương pháp thư giãn tịnh tiến. Bạn có thể tập theo các bước như sau:

1- Ngồi trên ghế và nhắm mắt lại. Hai tay để trên thành ghế, các bàn tay để ngửa.

2- Thở chậm và sâu.

3- Tập chung sự suy 'nghĩ về một cơ bắp nào đó mà bạn có thể cảm thấy.

4- Ra lệnh cho cơ bắp đó căng ra, rồi chùng xuống, trong 5 giây và tự nhủ: như vậy là phần cơ đó thư giãn. Bạn hãy chú ý tới cảm giác thư giãn đó trong vòng 30 giây rồi chuyển sang một vùng cơ khác sau khi làm các động tác:

- THÕNG TAY XUỐNG, MỚI ÐẦU Ở cổ tay, rồi tới khuỷu tay rồi cả tay. Nắm bàn TAY LẠI RỒI THẢ RA. THƯ GIÃN.

- ấn lưng vào tựa ghế rồi thư giãn.

- Thót bụng lại rồi thư giãn để bụng mềm trở lại.

- Cứng quai hàm lại rồi thư giãn để hàm trở lại bình thường

- Nhấc và duỗi chân dưới ra. Thư giãn.

- Liếc mắt về một bên rồi thư giãn

- Cúi xuống cho cằm đụng ngực rồi thư giãn.

5- Tiếp tục thở chậm và sâu..

6- Tập trung sự chú ý vào tất cả những điểm thư giãn và để người mềm ra. Tưởng tượng mình là con búp bê bằng vải vụn. Ðể đầu và hai vai thõng xuống.

7- Tưởng tượng có một luồng sinh lực nóng tràn qua người.

8- Từ từ mở mắt ra và nhận xét xem người đã dễ chịu hơn như thế nào.

Cần chú ý không nín thở trong giai đoạn tập và không làm CĂNG THẲNG Ở NHỮNG ÐIỂM CƠ THỂ BỊ ÐAU HAY CÓ VẾT THƯƠNG.

Dùng trí tưởng tượng trong thư giãn

Trí tưởng tượng có thể biến đám mây trắng thành mây đỏ và xoá đi sự hiện hữu của stress. Chúng ta có 'thể dùng âm nhạc, màu sắc, hội hoạ trong việc giảm và xoá stress.

ÂM NHẠC - Chọn một băng nhạc êm và tìm một nơi vắng vẻ tĩnh mịch để nghe nhạc. Hãy tưởng tượng mình là một phần của cảnh vật và âm nhạc. Khi nốt nhạc ngân dài, bạn tưởng tượng như mình cũng đang lan rộng ra chung quanh. Trong khi tưởng tượng, nếu thấy mình nghĩ lan man sang những truyện khác, hãy hướng sự chú ý của mình trở lại cảnh vật và các âm thanh chung quanh. Khi hết bài nhạc, hãy so sánh trạng thái tinh thần của mình bây giờ và lúc trước.

MÀU SẮC - Bạn hãy tưởng tượng tới 2 màu: màu đỏ chói biểu hiện sự căng thẳng và một màu dịu khác, như lơ nhạt chẳng hạn, biểu hiện cho sự thư giãn. Nhắm mắt lại, tưởng tới màu đỏ chói và nghĩ rằng tất cả các thớ thịt của mình đang bị căng ra. Sau đó,bạn lại nghĩ tới màu xanh lơ và tưởng tượng các thớ thịt của mình đang bị căng ra. Sau cùng bạn nghĩ tới màu xanh rất nhạt và coi như màu này là biểu tượng của sự thư giãn hoàn toàn.

HộI HOạ - Bạn hãy tưởng tượng tới một bức tranh vẽ những ngọn sóng dữ đập vào bờ đá và coi đó là biểu tượng của sự căng thẳng. Sau đó lại tưởng tượng với cảnh êm đềm có một ngôi nhà nhỏ, một vài cây có bóng mát dưới ánh mặt trời ấm áp.

Hãy chú ý theo dõi sự thay đổi trong người. Bạn sẽ thấy tinh thần mình nhẹ nhàng, đỡ căng thẳng và dễ chịu hơn.

Ghi nhận độ thư giãn

Khi thần kinh căng thẳng, mạch máu của bạn đập nhanh hơn, các cơ bắp co rút lại, da toát mồ hôi, chân tay lạnh. Những hiện tượng trên có thể được một hệ thống sinh học trong cơ thể tạo ra mỗi khi có stress. Chúng ta có thể căn cứ vào những hiện tượng trên để đánh giá trạng thái thần kinh của chúng ta và tìm cách giảm stress bằng các phương pháp đã biết (...158, 159). Sau khi tập giảm

stress, so sánh trạng thái cơ thể trước và sau khi tập, chúng ta có thể tự đánh giá việc tập của mình có kết quả nhiều hay ít.

Bắt MạCH - Khi có stress, mạch đập nhanh lên. Căn cứ vào nhịp đạp của mạch trước và sau khi tập, chúng ta có thề tự suy ra stress đã giảm chưa, cơ thể đã đi vào trạng thái THƯ GIÃN CHƯA.

NHIệT Ðộ BàN TAY - Nhiệt độ bàn tay có thể cho ta biết trạng thái thần kinh vì tay càng ấm chứng tỏ ÐỘ THƯ GIẰN CỦA CƠ THỂ CÀNG CAO.

NHìN DUNG NHAN - Bạn hãy cố ngắm mình trong gương và nhìn kỹ nét mặt của mình. Mắt đỏ, mặt húp híp, dáng mệt mỏi, môi cong, hàm cứng lại...chứng tỏ bạn đang ở TRẠNG THÁI STRESS. BẠN hãy cố gắng tập thư giãn. Sau đó nhìn lại mình, bạn sẽ thấy nét mặt cũng THAY ÐỔI

Phương pháp chủ động thư giãn

Chỉ nghĩ tới tiếng móng tay cào trên bảng đen, hoặc lúc bạn cắn vào một trái chanh non cũng đủ thấy rùng mình. Như vậy là ý nghĩ cũng có thể gây cho ta cảm giác.

Chúng ta có thể dùng phương pháp "Tự suy" để làm giảm sự căng thẳng của các cơ trong bệnh đau đầu kinh niên. Thí dụ, bạn dùng một số câu nói, nhắc đi nhắc lại để gây cho mình cảm giác, ở CHÂN TAY HAY CẢM GIÁC ấm cúng. Những cảm giác đó thu hút sự chú ý của mình làm giảm stress và thư giãn thần kinh.

Sau đây là một thí dụ qua nhiều bước:

1- Chọn một nơi thật yên tĩnh. Tắt bớt đèn cho ánh sáng chỉ còn mờ mờ. Mặc áo ấm, ngồi thoả mái trên ghế tựa rồi nhắm mắt lại.

2- Bắt đầu nói về tay mình. Nếu bạn thuận tay phải thì nói về tay phải trước, thuận tay trái thì nói về tay trái trước như:

- Cánh tay này nặng quá (nhắc 3 lần)

- Bàn chân này nặng quá (3 lần)

- Cả chân lẫn tay tôi nặng quá (3 lần)

Ðể dễ tưởng tượng, có thể buộc vào tay, chân một vật nhỏ, hơi nặng.

3- Sau đây là phương pháp tự tạo cảm giác ấm bằng cách nói:

- Tay tôi ấm quá (mỗi tay, nói 3 lần)

- Chân tôi ấm quá (mỗi chân, nói 3 lần)

- Tay, chân tôi ấm quá (nhắc 3 lần. Ðể dễ tưởng tượng có thể ngâm tay chân vào nước nóng, hoặc ngồi phơi nắng).

Chú ý: Những người đang chữa bệnh thần kinh hoặc điều trị bệnh bằng thuốc, nên hỏi ý kiến của bác sĩ điều trị, trước khi dùng PHƯƠNG PHÁP NÀY.

Phương pháp ngâm-người- thả -nổi

Bạn hãy tưởng tượng mình đang nổi bồng bềnh trong làn nước ấm, tại một nơi tối đen, không có ánh sáng. Chung quanh hoàn toàn im lặng trừ có tiếng hơi thở của chính mình. Bạn hoàn toàn không dính dánh gì tới stress. Tất cả eác thớ thịt trong người bạn đang ở TRẠNG THÁI THƯ GIÃN tối đa, tinh thần sảng khoái.

Ðấy là phương pháp kích - thích - trị - liệu trong môi trường hẹp, còn gọi là phương pháp ngâm - người thả - nổi có tác dụng làm cho tim và phổi của bạn hoạt động chậm lại, các cơ bắp mềm ra, mọi cảm giác căng thẳng vì stress biến mất.

ĐỂ CÓ ÐƯỢC TRẠNG THÁI ÐÓ, Ở những nơi điều trị bằng phương pháp trên, người ta xây những bể chứa nước muối, vừa cho một người nằm VÀO. ĐỘ MẶN của nước, làm cho người ta nổi dễ dàng. Ta nằm vào bể nước, để người nổi và tưởng tượng như đang nằm trên một tấm nệm thần kỳ.

Trong phòng tối không có tiếng động, hoặc có thể có tiếng nhạc êm nhẹ của những bài nhạc mình yêu thích.

Mỗi lần ngâm - người - thả- nổi như vậy lâu quãng một giờ. Khi bước ra khỏi nước ám, ta cảm thấy người sảng khoái sự căng thẳng vì stress giảm hẳn hoặc biến mất.

Phương pháp này có nhiều điều lợi:

- Nghe nhạc khi ngâm - người - thả - nổi như vậy làm đầu óc nhẹ nhàng.

- Người nổi trên nước ấm có tác dụng điều hoà máu trong mạch.

- Nước vỗ bập bềnh vào người làm những khớp xương giảm đau, người khỏi nhức mỏi, cảm giác buồn nôn vì uống thuốc không còn nữa.

Chý ý: Phương pháp này thích hợp cho mọi người.

Những người đang có bác sĩ chữa bệnh thân kinh nên hỏi qua Ý KIẾN BÁC SI TRƯỚC KHI DÙNG PHƯƠNG PHÁP NÀY.

Ðùng ngại khóc!

Khóc vì sung sứng bất ngờ, khóc vì buồn một nỗi buồn vô hạn...dù khóc vì một nguyên nhân tình cảm nào thì những giọt nước mắt cũng làm bạn nguôi đi nỗi xúc cảm, giảm cường độ của stress. Như vậy, rất có lợi cho sức khoẻ.

Những nhà khoa học của trường Ðại họe Minnesota đã tách được 2 chất quan trọng trong thành phần nước mắt, chất leucine enkephalin và chất prolacitin. Hai chất này chỉ có mặt khi ta khóc vì cảm xúc. các nguyên nhân khác gây chảy nước mắt - như khi ta bóc hành, hơi hành làm cay mắt chẳng hạn - không có hai hoá chất trên trong nước mắt. Chất leucine enkephalin là một chất được tiết ra do phản ứng của não tiết ra chất "an ủi" này, là một việc làm có lợi cho sức khoẻ. William Frey một nhà hoá sinh học còn cho rằng, nước mắt làm trôi đi những chất có hại bị tích tụ ở MỘT SỐ ÐIỂM CỦA CƠ thể, trong thời gian bị stress.

Xem như vậy thì lúc nào ta cảm thấy cần khóc thì đừng có ngại. Cứ để nước mắt tuôn trào. Sau khi khóc, người ta thấy hả hê thanh thản hơn.

Ðàn ông thường hay nén những cảm xúc để tỏ rằng mình là NGƯỜI CỨNG RẮN. HỌ ÍT KHÓC HƠN PHỤ NỮ, CÓ lẽ vì thế mà mỗi khi có biến cố gì tác động tới tình cảm, chính đàn ông là phái dễ ngã bệnh và bị đánh quy nhất.

Tác dụng của tiếng cười

Từ xưa, người ta đã biết nụ cười có ảnh hưởng rất tốt tới cơ thể. Người cổ Hy Lạp tin rằng tiếng cười giữ một vai trò quan trọng trong việc phục hồi sức khoẻ của người bệnh. Những cuộc nghiên cứu ngày nay đã chứng minh, khi người ta cười máu lưu thông tốt hơn, huyết áp hạ xuống, sự tiêu hoá dễ dàng và não tiết ra chất endorphin có tác dụng giảm đau. Bởi vậy, không phải chỉ muốn đùa cợt mà vị bác sĩ kia đã bảo bệnh nhân: "Hãy uống 2 viên aspirin này rồi nghĩ ra một câu chuyện vui để kể cho tôi nghe vào lúc thăm bệnh ngày mai".

Ðể giữ gìn được sức khoẻ và có những tiếng cười thoả mái, bạn hãy làm những việc như sau:

- Tưởng tượng mình đang nhìn qua ống kính một máy quay phim đang thu hình hoạt động của nhiều người. Như vậy, tầm mắt và suy nghĩ của mình về mọi việc xảy ra, sẽ rộng và thoáng hơn.

- Mỗi ngày, dành thời gian để đọc hoặc nghe những câu chuyện vui cười.

- Không chỉ cười mỉm. Nên cười ra tiếng cho thật hả hê.

- Khi bạn gặp một ông chủ tiệm bán hàng có vẻ mặt nghiêm trang hoặc một người đang giơ hai tay lên để vác một kiện hàng nặng, hãy tưởng tượng họ chỉ mặc mỗi một cái quần lót có thêu ren của phụ nữ.

- Khi họp hành, trò chuyện, nên giữ thái độ vui vẻ. Ðôi khi sự hóm hỉnh, hài hước pha vào những câu chuyện trao đổi về công việc lại giúp bạn nảy ra những ý kiến sáng suốt và thắt chặt mối giao lưu cùng tình bè bạn.

- Trong công việc buôn bán, tiếng cười có thể giúp bạn sinh LỢI. ĐÓ LÀ bí quyết của "nụ cười ra tiền".

- Ðừng ngại cười một mình và diễn với chính mình.

- Nên nhớ, người hay cười là người sống lâu.

Biết nhận lời phê bình

Bạn có dễ bật lò so không? Nếu có lời phê bình nào bạn cảm thấy mình khó tiếp thu nổi, xin cứ bình tĩnh gạt nó sang một bên để mình suy ngẫm tiếp.

Bạn hãy bật lò so vì các lời phê bình như thế nào? Có những lời nói lặt vặt đụng chạm tới mình như: anh ta béo quá, chị ấy chậm rì rì, tiếng nói oang oang v.v...thực ra chỉ là những lời phản ảnh sự thật bề ngoài không quan trọng như những lời đụng tới lòng tự trọng của mình.

Nhưng, nếu bạn là những người có lòng tự tin ở BẢN THÂN MÌNH, TIN VÀO bản chất của mình thì sớm hay muộn, những lời nói sai sự thật về bạn cũng sẽ tan ra như bong bóng xà phòng thôi, chẳng có gì đáng ngại.

Tuy vậy, ta nhận thấy rằng thế nào cũng có một trong những LỜI PHÊ BÌNH KIA RẤT XÁC ÐÁNG. CÓ như vậy, ta mới sửa được nhược điểm của ta. Còn những lời kia? Ðể biết mình có cần phải chú ý tời những điều đó hay không, ban hãy tự hỏi mình:

- Lời phê bình kia có lý không nhỉ? Có điểm nào xác đáng hay không?

- Mình có lời phê bình này với ai hay không?

- Người nói lời phê bình này có hiểu hết ý nghĩa và tác dụng của lời đó hay không? (Nếu bản thân học cũng không có khả năng hiểu hết, thì ta nên bỏ ngoài tai).

- Có phải lời phê bình đó dành cho ta hay không? Hay là chỉ nói chung chung mà chính mình lại giật mình và vơ lấy mình?

- Lời phê bình đó có dựa vào quan điểm khác với quan điểm của mình không? (nếu có thì miễn phản ứng).

Nếu bạn thấy lời phê bình đúng, nên can đảm tiếp thu, nếu cần- từng bước nhỏ một. Việc làm đó chỉ có lợi cho mình.

Cắt đứt các suy nghĩ căng thẳng

Nếu đầu óc bạn bị căng thẳng bởi một suy nghĩ nào đó, hãy tìm cách cắt đứt suy nghĩ đó đi. Chẳng hạn, có người nhận xét bạn về một điều gì đó làm bạn đâm ra băn khoăn cả tiếng đồng hồ, không thể tập trung tư tưởng vào bất cứ việc gì khác. Vậy bạn phải làm thế nào? Hãy làm theo mấy bước sau đây:

1. Tìm cách gạt những suy nghĩ về việc đó sang một bên.

2. Nhắm mắt lại và tập trung chú ý vào hai mắt nhắm.

3. Ðếm tới ba.

4. Kêu lớn: "Thôi!" (Nếu có nhiều người ở chung quanh, không tiện kêu to, hãy nghĩ tới biển có dấu "Ngưng lại!", hoặc tưởng tượng tới một cột đèn giao thông bỗng bật đèn đỏ và chữ "Stop!"

5. Nếu trong óc vẫn còn nghĩ tới việc cũ, đếm tới 5.

6. Mở mắt, tiếp tục công việc bình thường.

Bạn có thể dùng phương pháp này mỗi khi muốn quên đi một việc hoặc một hình ảnh gì ám ảnh bạn khiến bạn mệt mỏi và không tập trung VÀO CÔNG VIỆC KHÁC ÐƯỢC.

Tránh sự lo lắng qua 5 giai đoạn

Hàng ngày thường có 13 triệu người Mỹ có vẻ mặt đăm chiêu vì lo lắng. Những bản báo cáo của Viện sức khỏe tâm thần cho biết, rõ ràng sự lo lắng như vậy có ảnh hưởng không tốt tới sức khỏe.

Vậy người ta thường hay lo lắng về việc gì? Thường về những việc có thể xảy ra trong tương lai.

Theo nhà tâm lý học Thomas Borkovec ở trường đại học Pensylvania, thì ai cũng có liên quan tới những công việc làm mình lo lắng, nhưng nên hạn chế chúng trong quãng thời gian nhất định. Ðể giảm bớt sự lo lắng, ta nên theo

5 bước sau đây:

1 Biết những dấu hiệu trước khi ta lo lắng như: không thể tập trung suy nghĩ, toát mồ hôi bàn tay, cảm thấy như có vật đè trên bụng.

2. Ðể hẳn một nửa giờ mỗi ngày để lo tới mọi việc.

3. Viết ra giấy những vấn đề mình thấy lo lắng.

4. Giải quyết hoặc đề ra những biện pháp để giải quyết những vấn đề đó trong thời gian nửa giờ đã định.

5. Ngoài thời gian đó ra, nhất quyết không nghĩ tới những vấn đề đó nữa. Nếu, đầu óc còn vướng mắc về những việc đó hãy tìm một việc gì làm để quên chúng đi hoặc dùng phương pháp cắt đứt sự suy NGHĨ NHƯ Ở BÀI 166.

Không nên quá tham công tiếc việc

NHIỀU NGƯỜI ÐÒI HỎI Ở mình quá nhiều, làm quá sức, lúc nào cũng vội vàng, tất bật, muốn hoàn thành thật nhiều công việc trong thời gian ngắn nhất. Những người như vậy, khó tránh khỏi stress. Sau đây là các biện pháp để hãm bớt làm việc, hạn chế sự tham công tiếc việc của mình lại:

- Ngày nào không hẹn ai, không có công việc gì cần làm đúng giờ giấc thì khi đi làm, hãy để chiếc đồng hổ đeo tay ở LẠI NHÀ.

- Mỗi lúc chỉ làm một việc thôi. Thí dụ: không vừa đọc báo cáo vừa nghe điện thoại.

- Cố nói chậm. Khi người khác đang nói, và mình chưa hiểu hết ý người ta định nói gì, thì đừng ngắt lời.

- Ði chậm và bước vững vàng. Ðừng nửa đi, nửa nhạy.

- Mỗi khi gặp người quen nên nhìn xem người đó là ai

- Hãy chào và mỉm cười với họ. Không nên vừa đi vừa suy nghĩ.

- Lái xe dưới hay đúng tốc độ được phép.

- Khi chờ điện thoại, hoặc gọi điện thoại cho ai, cố gắng không sốt ruột.

- Giữa các cuộc họp phải có thời gian nghỉ xả hơi 15 phút cho đầu óc thư giãn.

- Mỗi ngày nên dành thời gian nghỉ ngơi vào một lúc nhất định. Cương quyết không làm việc gì trong thời gian đó.

- Hãy dành thêm thời gian để quan sát chung quanh, nhận biết NHỮNG CÁI HAY, CẢNH ÐẸP Ở QUANH MÌNH.

Sử dụng thời gian

Chúng ta không thể kéo dài thêm, không thể vay mượn, không thể đem bán Thời Gian. Và cũng không thể ngưng nó lại? Ai ai cũng có đủ 24 giờ mỗi ngày, 7 ngày mỗi tuần. Nhưng có người biết sử dụng thời gian có hiệu quả hơn người khác. Muốn được như vậy, nên làm như thế nào?

- Lập bản thống kê mọi công việc - Bạn hãy thống kê thành một bản các loại công việc: công việc nào bạn cần phải làm trước, việc nào làm sau. Như vậy, bạn sẽ có một cái nhìn tổng quát về công việc của mình và hình dung được làm tới đâu thì phải quyết định được vấn đề gì.

Xếp hạng công việc - Nên xếp các công việc thành loại A (CẦN PHẢI LÀM NGAY, CÀNG SỚM CÀNG TỐT); LOẠI B (KHÔNG CẤP THIẾT LẮM) VÀ LOẠI C (có thể làm trong thời gian dài dài...)

- Tránh để công việc chồng chéo lên nhau - Nên nhớ rằng khả năng của mỗi người đều có hạn, thời gian cũng vậy. Bởi vậy, phải xác định mình chỉ giải quyết được 'việc gì trong ngày.

- Phân biệt những việc vặt hàng ngày và công việc sinh lợi: Việc vặt hàng ngày như: gọi - nghe điện thoại; sắp xếp sổ sách, giấy tờ. Những việc này có thể làm dở dang cũng được. Công việc liên quan tới sản xuất, sinh lợi có mục đích, phải giải quyết dứt khoát từng bước một. Nếu có thể, nên

làm nhiều công việc sinh lợi hơn là các việc vặt.

- Suy nghĩ về thời gian trôi qua một cách vô ích trong ngày. ĐÓ LÀ THỜI gian ngồi tán gẫu hoặc đi la cà gọi điện thoại hoặc hẹn hò gặp gỡ không cần thiết. Phải rút ngắn thời gian này lại.

- Không thể bị quấy rầy - Nên có thái độ để mọi người biết thời giờ nào mình rảnh rỗi vào lúc nào mình không muốn bị quấy rầy. Nhưng lúc đó, hãy đóng cửa phòng làm việc lại và để người khác trả lời điện thoại thay mình.

- Tận dụng thời gian mình thấy sáng suốt trong ngày. Trong một ngày, có thời gian mình cảm thấy người khoan khoái nhất. Nên liệt kê các công việc quan trọng để giải quyết vào thời gian đó.

- Ðừng quá cầu toàn - Nên làm hết sức mình nhưng cũng nên nhớ rằng không có việc gì hoàn toàn không có thiếu sót. Nếu bỏ quá nhiều công sức để mong muốn có thể làm một việc gì đó cho rõ thật hoàn chỉnh, sẽ mất công toi và lãng phí thời giờ.

- Tránh lưỡng lự, không dứt khoát - Nếu bạn thấy lưỡng lự chưa tin việc mình làm, liệu có kết quả hay không, hãy hỏi mình: "Sao không sử dụng thời gian này để làm việc khác có lợi hơn?"

Chớ làm việc liên miên

Có người làm việc liên miên suốt ngày. Làm như vậy, khó tránh khỏi bị stress. Với những người này, có thời gian nghỉ và ra ngoài trời là rất cần thiết. Làm liên miên như vậy, có thể:

- Thu được ít kết quả.

- LƠ LÀ với gia đình và người chung quanh.

Không phân biệt được việc gì quan trọng, việc nào không cần thiết.

Thường khi có một vấn đề gì bất thường xảy ra, người làm việc kiểu không ngơi nghỉ là người cảm nhận thấy chậm nhất. Vì làm việc như vậy, đầu óc đâm ra "mụ mẫm"

rồi.

Hãy hỏi vợ (chồng) hoặc người bạn thân của bạn để biết bạn có thuộc loại người như vậy không? Nếu câu trả lời 'có", thì sau đây là một vài 'môn thuốc" mà bạn có thể dùng:

- Giảm số giờ bạn thường làm việc mỗi ngày xuống. Hãy tưởng tượng ngày thường là ngày làm việc cuối tuần. Thay một việc quan TRỌNG LOẠI A BẰNG LOẠI B TRONG CHƯƠNG TRÌ NH

làm việc trong ngày.

- Ghi vào chương trình làm việc trong ngày cả thời gian nghỉ giải lao và coi như đây cũng là một công việc.

- Dùng thời gian cho việc vận động thân thể: tập thể dục, đi bộ hoặc tham gia những trò chơi không cần suy nghĩ.

- Trong bữa ăn, không nói chuyện về công việc.

- Trong những thơi gian nghỉ, chọn những hoạt động trái ngược với công việc bàn giấy thì ngày nghỉ nên đi cắm trại, đạp xe ngoài trời, đi thăm người thân. Công việc ngày thường đòi hỏi bạn phải tính toán, suy nghĩ thì ngày nghỉ, bạn có thể khâu hoặc đan v.v.... '

Nên chọn hoạt động vui chơi có cả gia đình tham gia.

- Khi không làm việc, đừng cảm nghĩ như mình đang có tội.

Làm gì khi bị nghẽn giao thông?

Xe bị tắc nối đuôi nhau trên đường. Thời tiết lại xấu.

Tuần trước, bạn đã đi làm chậm tới 3 lần. Bởi vậy, ngồi trên xe mà lòng như nửa đốt.

Ðể tránh vào hoàn cảnh như vậy, bạn nên làm gì?

- Trước khi đi làm, nên nghe thông báo của đài phát thanh để biết hiện đang có hiện tượng tắc nghẽn giao thông ở NHỮNG QUÃNG ÐƯỜNG nào?

- Khi đi, càng tránh được những đường lớn, nhưng đông, càng tốt.

- Ði lâm sớm hơn 10 -15 phút để phòng thời gian bị kẹt xe.

- Xem bản đồ để nhớ những đường nhỏ, phụ trên đường mình có thể dùng, khi đường chính bị tắc nghẽn.

Nếu đã phòng xa, nhưng bạn vẫn không thoát khỏi bị kẹt xe, đừng vì chuyện đó mà làm thần kinh của mình bị căng thẳng, vô ích. Sau đây là vài lời khuyên:

Ðừng nghĩ tới cái bánh xe đang đứng im.

- Hít một vài hơi thở chậm và sâu.

Ðừng oán trách nhưng điều gì mà không thể thay đổi được Thí dụ: tại người lái xe tồi, tại số mình đen...

- Hãy chú ý nghe những lời rao vặt trên radio để quên hoàn cảnh hiện hữu.

- Nghe băng nhạc vui, truyện kể hoặc những bài học về tính tự chủ.

- Lấy giấy bút ra ghi lại các dự đính mình muốn thực hiện trong ngày, danh sách các thứ đồ mình cần mua v.v...

Những biện pháp trên, không những làm bạn đỡ mất thời giờ vô ích mà còn làm bạn phấn chấn tình thần lúc xe tiếp tục chạy, khi đường ÐÃ HẾT TẮC NGHẼN.

Giữ bình tĩnh lúc có biến cố

Theo tài liệu của Viện Nghiên Cứu Tâm Thần, thì trong vòng 6 tháng, có tới 30 triệu người dân Mỹ phải đối phó với một biến cố nào đó trong đời như: mất việc, người thân qua đời, ốm đau, tai nạn, gặp rắc rối về tình cảm...

Sự đau buồn gây ra bởi các biến cố đó lại còn được nhân lên gấp bội tuỳ theo tình cảm và phản ứng của mỗi người, dẫn đến trạng thái stress như là một định mệnh. Thật ra, chúng ta có thể dùng một số biện pháp để làm giảm bớt ảnh hưởng của các biến cố đó đối với tinh thần và sức khoẻ của chúng ta, như:

Nghĩ tới tương lai là chính. "Sau cơn mưa, trời lại nắng", khi người ta nhìn sự việc với con mắt lạc quan, thì những điều KHÔNG MAY XẢY RA CŨNG SẼ BỚT TÁC DỤNG ÐI.

- áp dụng các phương pháp THƯ GIÃN CƠ THỂ ÐÃ BIẾT Ở PHẦN ÐẦU Ở chương này.

- Nên nhận định sự việc xảy ra một cách khách quan.

Tránh quan trọng hoá, làm to chuyện lên. Trong khi kể lại không nên dùng cách nói như: "luôn luôn bị...", "không bao giờ thấy như thế", "thật không thể chịu đựng nổi..."

- Giải quyết sự việc từ từ, từng bước. Không đòi hỏi mình phải làm thế nào để thoát được ngay ra khỏi tình hình mới xảy ra.

- Không nên hạ thấp mình trước khó khăn, nhưng lại nên biết nhận sự giúp đỡ của mọi người. Tình yêu, tình bạn, sự giúp đỡ của xã hội đều là những nguồn tiếp sức rất quý cho bạn thắng được stress trong lúc này.

- Hãy nhớ rằng, không phải chỉ có một mình bạn gặp hoàn cảnh như vậy. Nhiều người khác đã trải qua hoàn cảnh như thế nên họ có NHIỀU KINH NGHIỆM ÐỂ GIÚP BẠN VƯỢT QUA.

Kiềm chế sự nóng giận

Không phải chỉ có các ông chủ, giám đốc, các người đứng đầu cơ quan, tập thể mới hay cáu gắt. Tất cả những người lao động, từ anh THỢ XÂY DỰNG, NGƯỜI NGỒI Ở bàn giấy, bà nội trợ cho tới mấy vị văn nghệ sĩ cũng ÐỀU NHƯ THẾ CẢ.

Nói chung, những ai nóng lòng muốn hoàn tất công trình của mình, hoặc có lúc cảm thấy quá mệt mỏi vì công việc đều trở thành khó tính khó nết, hay nóng giận.

Thật ra, sự bực tức không phải từ trên trời rơi xuống. NÓ ÐÃ ÂM Ỉ TRONG LÒNG TA một thời gian dài, được nuôi dưỡng bởi những ấm ức từ thông công việc bị thất bại những hy vọng bị lụi tàn, như những ngọn lửa nhỏ chờ có cơ hội là bùng lên. Bởi vậy, nó cũng có những triệu chứng như:

- Chán nản

- Cảm thấy mệt mỏi

- Mất tự tin

- Làm việc không có hiệu quả.

- KHÔNG CÓ LÒNG NHIỆT TÌNH, THỜ Ơ với mọi việc.

Mỗi người thể hiện sự mất tự chủ của mình một cách: có người thì nét mặt nặng ra như kẻ có tội, có người lại cau có, gắt gỏng, LÀM VIỆC MẠNH TAY, NẶNG CHÂN. HỌ thường ' không nhận những sai lầm về phía mình mà hay đổ lỗi và trách móc người khác. Những việc này thường chẳng có ích gì mà chỉ là cơn gió giúp cho sự giận dữ của họ dễ bùng lên mà thôi.

Ðể kiềm chế được sự nóng nảy nên:

- Ðể ý tới những trạng thái của cơ thể như: mất ngủ, đầy bụng và những hiện tượng bất thường khác.

- Tự vấn xem mình ham muốn điều gì trong nghề nghiệp cũng như trong cuộc sống. Liệu những điều mình mong ước có thực tế hay không? Nếu không, nên thay đổi hoặc hạ thấp mục tiêu xuống tới mức mình có thể đạt tới.

- Nên tách cá nhân của mình ra khỏi công việc.

- Ðôi khi, nên nhận mình là người trái tính. Chỉ một việc nhỏ cũng muốn làm thành to chuyện.

- Giảm bớt thời gian làm việc hoặc làm ít việc đi để mình có thể thấy thoải mái trong công việc. Ðừng để công việc biến mình thành nô lệ.

- Học các phương pháp thư giãn tinh thần và thể xác để tránh stress. Sự thư giãn giúp ta hoạt động được dễ dàng và nhanh chóng.

- Nêu tham gia tập luyện để vận động cơ thể, nhưng chú ý nếu nghề nghiệp mình đã mang tính chất tranh đua thì trong những môn tập luyện không nên có tính ăn thua

nữa. Trong trường hợp như vậy, chỉ tập đi bộ là tốt nhất.

Tinh thần lạc quan

Biến thua thành được, biến rủi thành may, tự nhủ: "Thất bại là mẹ thành công", đấy là bí quyết của những người biệt dùng tinh thần lạc quan của mình để vươn lên cao hơn mỗi khi gặp khó khăn. Họ COI NHỮNG VẤP VÁP TRONG công việc là những bài học để luyện cho mình có thêm kinh nghiệm.

Muốn có khả năng như vậy, chúng ta nên:

- Không coi bước đi lùi lại là một thất bại

- Coi sự việc không may là một dịp để thử thách với chính mình

- Luôn đặt câu hỏi: "Qua việc này mình có thể làm gì tốt hơn?" thay vì câu hỏi: "Việc này có thể dẫn tới những điều gì không hay?"

- Coi bước khó khăn là dịp nghỉ ngơi, dưỡng sức trước khi vào trận giao tranh mới.

- Luôn chủ động tấn công. Trong trận đua tài, nếu ta không thể điều khiển được đối phương thì cũng điều khiển được chính mình. Giữ chủ động là nắm được phần thắng.

- Không khuất phục người khác và cả chính bản thân mình..

- Nên đặt ra những mục tiêu rộng rãi. Không chỉ nhìn vào NHỮNG VIỆC ÐƯỢC, THUA TRONG PHẠM VI MỘT NGÀY.

Ngăn chặn sự căng thẳng trong gia đình

Nguyên nhân của stress, nhiều khi bắt đầu ngay tại gia đình. Chẳng ai có thể làm được việc gì cho tốt, nếu trong gia đình luôn có sự đổi thay, tan vỡ thay vì nơi đóng đô của "bộ tham mưu' để ứng phó với mọi việc trong đời.

Nhiều nhà tâm lý và xã hội cho rằng gia đình là một đơn vị có khả năng giúp cho những người cùng chung sống, vượt qua dễ dàng được những lúc khó khăn như khi mất việc ốm đau...

Sau đây là một số ý kiến để loại stress khỏi không khí gia đình, mà mỗi thành viên của gia đình cần biết:

Tạo điều kiện để mọi người trong gia đình có dịp nói chuyện với nhau thường xuyên và gìn giữ sự đoàn kết cùng tình cảm giữa các thành viên của gia đình.
- Nên giữ những thói quen, tục lệ và các cuộc họp mặt của gia đình. Trong những cuộc gặp gỡ này, nên đề ra những công việc chung, những dự kiến cho tương lai. Nên tránh việc trách móc lẫn nhau, dành thời gian giải quyết những vấn đề mâu thuẫn một cách ôn hoà. Mỗi người cần nhớ lịch họp mặt của gia đình trong năm để tới đóng góp những ý kiến của mình cho gia đình và họ hàng.

- Nên chú ý nghe ý kiến của người khác và nắm được dư luận, những tiếng xì xào về những mối bất đồng của các con, cháu để cùng bàn bạc, giải quyết.

- Ấn định những ngày họp mặt chung dựa vào những ngày kỷ niệm hoặc sinh nhật của những người thân.

- Nên suy nghĩ để hiểu thật sâu về giá trị của sự đoàn kết.

- Góp ý cho các thành viên mỗi khi cần có sự thay đổi quan trọng như khi mất việc làm, cần thay đổi chỗ làm hoặc việc làm khác. An ủi các thành viên khi gặp biến cố.

- Phải tin vào khả năng và chú ý tới quyền lợi của từng thành viên, không nên so sánh và phân biệt đối xử giữa nam và nữ: con trai và con gái, anh em trai và chị em gái v v... Mỗi thành viên,dù nhỏ tuổi cũng đều được tự do và có quyền quyết định trong một phạm vi nào đó.

- Loại bỏ những tư tưởng ganh tị, ghen ghét, gây hiềm khích.

- Không nên chỉ chú trọng tới những thành viên có địa vị VÀ NHIỀU TIỀN CỦA.

Tránh stress cho lớp trẻ

Nên nhớ các cháu nhỏ cũng là thành viên của gia đình,các cháu cận kề với tuổi trưởng thành thường có nhiều thắc mắc, băn khoăn với những việc xảy ra trong gia đình, ngoài xã hội. Bởi vậy, các cháu rất cần sự dìu dắt và giúp đỡ của người lớn. Nên:

- CÓ cơ hội yên tĩnh, vắng vẻ để trò chuyện, tìm hiểu về những điều gì các cháu thắc mắc, băn khoăn. Nên chọn những mẩu chuyện đơn giản, dễ hiểu, có ý nghĩa để giải thích những băn khoăn của chúng.

- Hỏi các cháu về các triệu chứng của stress mà các cháu có thể có như: toát mồ hội tay, cảm thấy bụng nặng nề.

- Hướng dẫn cho các cháu các phương pháp làm giảm stress như:

* Thở chậm và sâu, Lúc thở ra, tưởng tượng như mình trút hết sự lo lắng, phiền muộn vào những luồng hơi mình phả vào không khí.

* Hình dung tới những cảnh đầm ấm của gia đình như, nghĩ tới lúc đang nằm thoải mái trên giường ngủ, đang nô đùa ngoài sân, đang ngồi coi ti vi với cả nhà, đang ngồi gọn trong lòng bố v.v...

- Khuyến khích các cháu tập thở sâu và khắc vào trí óc những cảnh đầm ấm của gia đình để sau này tựa vào các hình ảnh đó mà vượt qua những cảm xúc lo lắng, sợ hãi, buồn rầu mỗi khi gặp khó khán, trắc trở.
(St từ Nguyễn  Thị Thùy Oanh)

Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

60+

Of your light from 8:30 pm tp 9:30 pm. As I forget, I will turn all lights from 9:00 pm to 10:00 pm. 3, 2, 1.... :)

SỐNG, CHẾT VÀ CỰC KHOÁI

Khi nghe một người nào đó nói “Tôi muốn chết”, ta thường giật mình nhủ điều gì bất hạnh bi thương đang xảy ra với người đó. Nhưng cũng với cùng động từ đó, tôi nói “Tôi sẵn sàng chết”, tôi muốn nói một điều hoàn toàn khác. Tôi chỉ thật sự muốn nói là: sống mãnh liệt; tôi thật sự muốn nói là: sống say mê. Làm thế nào bạn chết được, trừ khi bạn đã sống một cách trọn vẹn? Trong cuộc sống, đã bao gồm cái chết, và cái chết đó tuyệt đẹp. Trong cuộc sống mãnh liệt, say đắm, cái chết xuất hiện một cách tự nhiên –như là một sự tĩnh lặng, như là phúc lạc sâu sắc. Khi nói “chết”, không phải là nói về bất kỳ điều gì chống lại sống; thực tế nếu bạn sợ chết thì bạn cũng sẽ sợ sống.

Con người sợ chết cũng sẽ sợ sống, bởi vì sống mang cái chết đến. Nếu bạn sợ kẻ thù và bạn đóng cửa nhà bạn lại thì bạn bè cũng sẽ bị cấm. Bạn quá sợ kẻ thù đến mức bạn đóng cửa lại; kẻ thù có thể vào cho nên bạn đóng cửa lại với bạn bè. Và bạn trở nên quá sợ đến nỗi bạn không thể mở cho bạn bè, bởi vì ai biết? Người bạn có thể trở thành kẻ thù. Hoặc khi mở cửa ra, kẻ thù có thể vào.

Mọi người trở nên sợ hãi cuộc sống bởi vì họ sợ hãi cái chết. Họ không sống mãnh liệt bởi vì ở những giá trị cao nhất, những đỉnh cao nhất, cái chết luôn thấm vào sự sống. Bạn đã quan sát thấy hiện tượng này chưa?

Ví dụ như cực khoái. Đa số phụ nữ sống cuộc sống lãnh cảm, họ sợ cực khoái, họ sợ sự bùng nổ hoang dại của năng lượng. Trong nhiều thế kỷ phụ nữ đã sống lãnh cảm; họ không biết cực khoái là gì.

Đa số đàn ông cũng chịu đựng nỗi sợ đó – chín mươi lăm phần trăm đàn ông chịu đựng việc xuất tinh sớm. Họ quá sợ cực khoái, có nỗi sợ ghê gớm mà họ muốn chuyện đó kết thúc sớm, họ muốn ra khỏi chuyện đó.

Họ lại đến với chuyện ái ân và lại sợ. Phụ nữ vẫn lãnh cảm và đàn ông trở nên sợ hãi và họ không thể dừng lại ở chuyện đó lâu hơn nữa. Chính nỗi sợ làm họ xuất tinh sớm hơn tự nhiên, và phụ nữ vẫn giữ nguyên khô cứng, khép kín, tự kìm nén mình. Bây giờ cực khoái đã biến mất khỏi thế giới vì nỗi sợ.

Bởi vì trong cực khoái sâu sắc nhất thì giống như cái chết thấm vào, và bạn cảm thấy như bạn đang hấp hối. Nếu khi phụ nữ cực khoái, họ bắt đầu rên rỉ, kêu la, gào lên. Thậm chí cô ấy bắt đầu nói, “Em chết mất! Đừng giết em! Hãy dừng lại đi”, thực tế là như vậy. Khoảnh khắc vào sâu trong cực khoái thì bản ngã không thể tồn tại, cái chết thấm vào. Nhưng đó là điều tuyệt vời của cực khoái.

Vì bạn sợ sự bùng nổ của cực khoái, bạn sẽ bỏ lỡ không cảm thụ được điều vời của cực khoái. Cũng như chính vì bạn sống không trọn vẹn, nên bạn sợ chết, và điều đó sẽ cản trở bạn sống mãnh liệt và say mê.

Tính nhiều mặt của vấn đề

1. Chàng yêu nàng từ thuở nàng mười lăm mười sáu tuổi.
Cả hai lén lút qua lại, quan hệ, quậy gia đình, trốn nhà đi, dọa chết nếu không được chấp nhận.
Nếu quan hệ ấy kéo dài một năm, được gọi là phạm pháp, dụ dỗ trẻ vị thành niên, có nguy cơ ra tòa thụ án. Nếu mối tình ấy kéo dài ba năm, được gọi là yêu trộm, tình yêu oan trái.
Nếu mối tình kéo dài sáu bảy năm, sẽ được gọi là tình yêu đích thực, vượt núi trèo đèo, qua bao khó khăn để yêu nhau.
Kết luận:
Bạn làm gì không quan trọng, quan trọng là bạn làm được… bao lâu!
2. Một nàng ca-ve, nếu ngủ với thợ thuyền hoặc lao động ngoại tỉnh, thì bị gọi là tệ nạn xã hội. Nếu ngủ với đại gia lừng lẫy, thì được gọi là chân dài. Nếu ngủ với một ngôi sao sân cỏ hoặc màn bạc, sẽ được đàng hoàng lên báo kể chuyện “nghề nghiệp” và trưng ảnh hở da thịt giữa công chúng, không ai có ý định bắt nàng.
Kết luận:
Bạn làm gì không quan trọng, quan trọng là bạn làm điều đó với ai!
3. Phòng tắm công cộng bỗng dưng bị chập điện gây hỏa hoạn lớn, vô số chị em chạy túa ra đường mà không kịp mặc gì. Những nàng thông minh là người không lấy tay che thân thể, mà lấy tay che… mặt.
Kết luận:
Hãy quan tâm tới mấu chốt của mọi vấn đề.
4. Một nàng gái ế chạy tới đồn cảnh sát tố cáo: “Tôi đã cẩn thận để tiền trong áo lót, thế mà thằng cha đẹp trai đứng cạnh tôi ở trên xe bus đông đúc đã móc lấy mất tiền của tôi!”. Cảnh sát ngạc nhiên: “Tại sao nó có thể móc tiền được ở một vị trí “nhạy cảm” như thế, mà cô không phát hiện ra?”. Cô nàng gái ế thút thít: “Ai ngờ được là nó chỉ muốn moi tiền?”
Kết luận:
Một nhà kinh doanh tài ba là người moi được tiền của khách hàng trong lúc đang khiến khách hàng sung sướng ngất ngây.
5. Nhân viên vệ sinh của công ty rất buồn phiền vì các quý ông thường lơ đãng khi vào nhà vệ sinh. Để giải quyết những vũng nước vàng khè dưới nền toilette, công ty dán lên tường, phía trên bệ xí nam một tờ giấy: “Không tiểu tới bô chứng tỏ bạn bị ngắn, tiểu ra ngoài bô chứng tỏ bạn bị… ủ rũ!”.
Ngay từ ngày hôm sau, toilette nam sạch bóng.
Kết luận: Hãy đánh trúng lòng hiếu thắng hoặc tự ái của khách hàng.


6. Bố mẹ nàng mở cuộc thi tuyển con rể. Chàng A nói, tài khoản có một triệu đô. Chàng B khoe, có biệt thự hai triệu đô. Bố mẹ nàng có vẻ ưng lắm. Chàng C nói: Cháu chả có gì cả, thưa bác. Cháu chỉ có mỗi một đứa con, đang nằm trong bụng của con gái bác!
Kết luận: Muốn cạnh tranh với đối thủ, cần có tay trong!


Right Brain vs Left Brain

The Right Brain vs Left Brain test ... do you see the dancer turning clockwise or anti-clockwise?
If clockwise, then you use more of the right side of the brain and vice versa.

Most of us would see the dancer turning anti-clockwise though you can try to focus and change the direction; see if you can do it.

LEFT BRAIN FUNCTIONS
uses logic
detail oriented
facts rule
words and language
present and past
math and science
can comprehend
knowing
acknowledges
order/pattern perception
knows object name
reality based
forms strategies
practical
safe
RIGHT BRAIN FUNCTIONS
uses feeling
"big picture" oriented
imagination rules
symbols and images
present and future
philosophy & religion
can "get it" (i.e. meaning)
believes
appreciates
spatial perception
knows object function
fantasy based
presents possibilities
impetuous
risk taking

Nếu bạn tự hỏi: “Mình là người não trái hay não phải nhỉ?"
Để trả lời được câu hỏi này, trước tiên hãy quan sát hình sau và xác định xem nó đang quay theo chiều thuận hay ngược chiều kim đồng hồ:

Sẽ có 3 trường hợp xảy ra khi bạn xem tấm hình ở trên:
1.Bạn luôn luôn hoặc trong đa số trường hợp thấy cô gái quay ngược chiều kim đồng hồ. Điều này có nghĩa là bạn sử dụng não trái nhiều hơn (hay bạn là người thiên về não trái).
2.Bạn luôn luôn hoặc trong đa số trường hợp thấy cô gái quay theo chiều kim đồng hồ. Điều này có nghĩa là bạn sử dụng não phải nhiều hơn (hay bạn là người thiên về não phải).
3.Bạn thấy cô gái lúc quay chiều này lúc quay chiều kia. Điều này có nghĩa là bạn sử dụng đều cả não trái và não phải.
Ghi chú thêm: Bài kiểm tra đơn giản này chưa được chứng minh bằng khoa học một cách chính xác cụ thể. Vì thế, chúng tôi khuyên độc giả chỉ nên dùng nó để tham khảo và giải trí mà thôi. Bộ não con người cực kì phức tạp nên sẽ rất khó lòng có được một bài kiểm tra nào nói đúng 100% não người hoạt động thế nào.
Các bạn có thể tham khảo thêm giải thích về về não trái và não phải phía dưới đây. Biết đâu, bạn sẽ khám phá được những điều thú vị.
Sự khác nhau của não trái và ở não phải

Người thiên về não trái thường:

*Suy luận logic
*Xem xét các chi tiết
*Nắm bắt các sự kiện hay quy luật
*Sử dụng tốt từ ngữ và ngôn ngữ
*Suy nghĩ về hiện tại và quá khứ, và thực tế
*Thích toán học và khoa học
*Vạch ra các chiến lược và phương pháp
*Quan tâm đến sự an toàn

Người thiên về não phải thường:

*Quan tâm đến cảm xúc
*Thích nhìn xa trông rộng
*Có óc tưởng tượng phong phú
*Thích các kí hiệu và hình ảnh
*Quan tâm đến hiện tại và tương lai
*Thích triết học và tôn giáo
*Có đầu óc phóng khoáng
*Dễ thông cảm
*Có khái niệm tốt về không gian
*Thích tìm tòi những hướng đi mới
*Hăng hái nhiệt tình
*Sẵn sàng chấp nhận thử thách
Theo vuontoithanhcong.com

Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2012

Giá không có ruồi

Lúc lên 10 tuổi, nó bảo:
- Úi dà! Nếu tôi cũng có cặp sách như những đứa khác, cũng có đồ chơi, có những quyển tranh đẹp như chúng, thì xem tôi học giỏi không nào!... Ðây tôi lại chẳng có gì cả! Thế thì làm sao mà học giỏi được!
Ðến năm 13, nó cũng có đủ sách, vở, bút, cặp và đồ chơi như những đứa trẻ khác. Nhưng nó học vẫn không được. Nó lại than phiền:
- Quần áo đẹp thì không có! Nhà cửa thì chật chội, cả mấy bố, mẹ và anh chị em tôi phải ở chung một buồng. Thế thì học làm sao được! Giá tôi được một cái buồng, một cái tủ sách và bàn học riêng xem! Tôi không học giỏi bằng mấy chúng nó ấy à!
Năm 18 tuổi, người ta dành cho hắn một cái buồng riêng.
- Học giỏi thế quái nào được, nếu đến tuổi tôi mà trong túi chẳng có nổi lấy 10 lia! Muốn mua sách vở nhưng lại không có tiền.
Năm 20 tuổi, trong túi hắn lúc nào cũng đã có ít nhất 10 lia, có khi còn nhiều hơn.
- Ôi! Mong sao học chóng xong để ra đi làm! Tốt nghiệp đại học rồi tôi sẽ làm việc cật lực cho mà xem!... Tôi sẽ bắt đầu viết truyện... à không! Viết hẳn tiểu thuyết ấy chứ! Chao ôi! Ước gì tôi chóng được ra trường.
Năm 24 tuổi, sau khi tốt nghiệp đại học, hắn than thở:
- Tôi không tìm được việc gì hợp ý nguyện cả, vì đầu óc lúc nào cũng bị ám ảnh bởi chuyện sắp phải tòng ngũ. Chỉ mong sao cái thời hạn tại ngũ chóng qua đi. Lúc ấy tôi sẽ làm việc ngày đêm để cướp lại thời gian! Thế nào tôi cũng phải viết một tác phẩm thật vĩ đại, để mọi người phải nhắc đến tên tôi!... Chà, cái chuyện tòng ngũ tai ác này!...
Ðến năm 26, hắn hết hạn phục vụ trong quân đội.
- Tôi vẫn chưa thể nào bắt tay vào làm việc một cách thật sự được. Vì cứ quanh quẩn lo hai bữa ăn đã hết ngày rồi. Khi nào người ta chưa có được một công việc đàng hoàng và một khoản thu nhập cố định, thì chưa thể nói gì đến chuyện sáng tác!
Năm 28 tuổi, khi đã có công ăn việc làm tử tế, hắn kêu:
- Ðiều kiện thiếu thốn thế thì sáng tác thế quái nào cho được! Ít ra là phải có hai buồng và có máy thu thanh! Lúc nào làm việc mệt, mở máy ra nghe nhạc cho đỡ mệt, sau đó lại tiếp tục làm việc. Như thế tinh thần mới sảng khoái, làm việc mới có hiệu quả được chứ! Ôi! Giá tôi có một chiếc máy thu thanh thì hay biết chừng nào?
Năm 29 tuổi, hắn tậu được một căn nhà hai buồng và sắm được một cái máy thu thanh. Nhưng tác phẩm mà hắn dự định từ bao nhiêu năm nay vẫn đứng nguyên tại chỗ.
- Chao ôi là cô đơn! - hắn thở dài - Sự cô đơn làm cho lòng tôi trống trải như một bãi sa mạc! Thử hỏi như thế làm sao tôi có thể tìm ra cảm hứng sáng tác được! Ôi! Phải có một tia nắng nào sưởi ấm được lòng ta! Phải có một ngôi sao nào đem lại cho ta nguồn vui và nguồn sức mạnh! Phải có một người nào mà vì nó ta sẵn sàng làm việc quên ăn quên ngủ chứ!... Ai là người có thể làm thần tượng cho ta, có thể làm mục đích của đời ta? Ôi, tình yêu của ta! Người ở đâu?
Ðến năm 30 hắn gặp được nàng. Hắn yêu nàng và cũng được nàng yêu lại. Cuộc sống của hắn bắt đầu tràn đầy ý nghĩa. Nhưng cuốn tiểu thuyết mà hắn ấp ủ từ hồi còn niên thiếu vẫn chẳng nhích thêm được một dòng nào.
- Yêu đúng là một hạnh phúc tuyệt vời! - hắn suy nghĩ - nhưng nếu cứ yêu mãi mà không cưới thì vẫn chưa thể an tâm làm việc được. Ta phải cưới thôi. Có lấy vợ rồi thì cuộc sống mới ổn định, mới có thể hoàn toàn yên tâm lao vào sự nghiệp. Chà, mong sao ta sớm cưới được nàng! Bấy giờ ta thề sẽ lao đầu vào sáng tác, không bỏ phí lấy một phút cho mà xem!
Năm 32 tuổi hắn cưới vợ. Cuộc sống vợ chồng của hắn hạnh phúc lắm! Nhưng không hiểu sao hắn vẫn không thể bắt tay vào cái sự nghiệp cả đời của hắn được. Ấy là vì hắn lại tìm thấy những lý do thật là xác đáng - bây giờ trên vai hắn có cả một gánh nặng gia đình. Quanh năm suốt tháng hắn phải lo chạy vạy kiếm miếng ăn. Thế thì thì giờ đâu để hắn ngồi sáng tác nữa?
Năm 36 tuổi hắn được tăng lương. Nhưng ta hãy nghe hắn nói:
- Ðã đành là mình có nhà riêng đấy! Nhưng nhà cửa chật chội quá! Trẻ con lại suốt ngày nô đùa ầm ĩ, không sao làm việc được. Giá mình kiếm được ngôi nhà độ 4, 5 buồng thì tuyệt quá! Lúc ấy mình sẽ làm việc phải biết nhé! Phải xắn tay áo lên mà làm mới được!
Năm 38 tuổi hắn dọn đến ở một biệt thự 5 buồng. Song tác phẩm của hắn vẫn không tiến thêm được một tý nào. Hắn vẫn chưa thể làm việc được. Nhưng phải đâu là lỗi tại hắn?
- Làm sao mà có thể sáng tác trong một ngôi nhà ở ngay giữa khu phố đông đúc ồn ào như thế?! Các người có giỏi thì sáng tác xem nào! Không! Mình cần có một nơi yên tĩnh, nếu dọn được đến một nơi yên tĩnh thì nhất định thế nào mình cũng làm việc được, mà làm ra trò chứ không phải đùa!
Năm 40 tuổi hắn dọn đến một khu phố tĩnh mịch. Ngôi nhà của hắn thật rộng rãi và thoáng mát. Từ cửa sổ nhìn ra phong cảnh đẹp tuyện trần. Bây giờ chắc hắn phải bắt tay vào sáng tác thực sự được rồi chứ gì nữa? Vẫn chưa à? Tại sao vậy?
- Chà! - hắn than phiền - Sáng tác gì được khi mà trong nhà không có những đồ vật đẹp! Không có những bức tranh quý, không có những bộ xalông êm, không có một cái bàn viết cho ra trò, không có những tấm thảm mịn! Muốn sáng tác thì mắt phải được nhìn những đồ đạc xinh đẹp, tai phải được nghe những điệu nhạc du dương chứ!
Than ôi! Không biết có ngày nào mình thực hiện được cái mơ ước ấy không?... Ðược thế, mình thề sẽ dốc hết sức ra mà làm việc, cho thiên hạ biết tay!...
Năm 42 tuổi hắn có được tất cả những thứ hắn mơ ước: những đồ đạc quí giá và tiện nghi đầy đủ. Nhưng chẳng hiểu sao hắn không tài nào tập trung tư tưởng vào công việc được. Tác phẩm của hắn vẫn không nhích thêm được chút nào.
- Trời ơi! - hắn bảo thế - Các người có hiểu đâu hoàn cảnh của tôi! Các người cứ nhìn bên ngoài nên tưởng tôi sung sướng, mãn nguyện lắm, không còn điều gì phải phàn nàn nữa... Mà kể ra tôi cũng mãn nguyện thật, vì tiền bạc lúc nào cũng rủng rỉnh, không lúc nào thiếu cả, lại được vợ đẹp con khôn, nhà cao cửa rộng nữa. Ðồ đạc tronh nhà thì toàn loại quý và tiện nghi đầy đủ, thì giờ lại nhiều nữa này... Thế nhưng... phải mỗi cái tội là... ruồi! Ruồi nhiều quá! Ruồi không còn làm ăn gì được nữa! Nó cứ bâu vào người, cứ vo ve bên tai nghe sốt cả ruột, tư tưởng không sao tập trung được! Ban ngày không chợp mắt nổi vì ruồi, thành ra ban đêm không còn sức để thức mà sáng tác nữa. Giá không có ruồi thì tôi làm việc phải biết nhé! Cứ gọi là làm như điên ấy chứ không nói chuyện!... Tôi thề như vậy! Nhưng... cái lũ ruồi khốn kiếp!... Tôi không biết làm thế nào với chúng cả. Ðóng cửa lại thì nóng! Mà che rèm thì mất đẹp.
Các người bảo tôi làm việc về mùa đông ư? Nhưng có thực là mùa đông không có ruồi không? Trời ơi! Không hiểu ai sinh ra giống ruồi làm gì không biết? Tôi chịu không hiểu nổi.
Năm nay hắn mới 42 tuổi. Vì thế chúng ta vẫn chưa hết hy vọng. Một ngày kia, khi giống ruồi bị tiêu diệt hết trên thế gian này, như điều hắn mơ ước, thì chắc chắn thế nào hắn cũng sẽ làm việc không ngơi tay để tạo ra cho thế giới cái tác phẩm vĩ đại của hắn. Ðấy, rồi các bạn xem!

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012

GREAT RABIA AL-ADAWIA - RABIA AL-ADAWIA VĨ ĐẠI



Rabia al-Adawia is a great Sufi Taoism lady.

One evening, she is seen to sit on the road to seek for something. She is very old, the eyes are so bad, so it is hard for her to see well. So the neighbors come for help.

They ask, “What are you looking for?”

Rabia says, “That question is silly. I am seeking. If you want to help, please help”.

They smile, and say, “Rabia, are your crazy? You say our question is silly, but how can we help if we don’t know what to look for?”

Rabia says, “OK, just for satisfying you, I am looking for my needle, I have lost it.”

They start to help her seek for it – but at once they recognize that the road is very wide and the needle is so small.

Then they ask Rabia. “Plesae tell us where you lose it – exact place. Otherwise it is so hard to find. The road is so wide, and we are seeking crazily. Where did you lose it?”

Rabia says, “Again you are asking a silly question. How does the place relate to my seeking?”

They stop. And say, “You must be crazy”.

Rabia says, “OK, just to please you, I have lost it in my house.”

They ask, “Then why are you looking here?”

Great Rabia is supposed to tell them like this, “As there is light here, and there is not any light inside of the house now”

The sun is falling down, and there is just little unstead light left on the road…

Rabia al-Adawia là một nhà huyền môn Sufi vĩ đại.


Một buổi tối, mọi người tìm thấy bà ấy ngồi trên đường để tìm kiếm một vật gì đó. Bà ấy là người phụ nữ đã già, mắt bà ấy rất kém, và việc bà nhìn rất khó khăn. Cho nên hàng xóm đến để giúp đỡ bà.

Họ hỏi, “Bà đang tìm kiếm cái gì?”

Rabia nói, “Câu hỏi đó thật vớ vẩn, tôi đang tìm kiếm. Nếu bạn có thể giúp tôi thì hãy giúp đi.”

Họ cười và nói, “Rabia, bà bị điên rồi sao? Bà nói câu hỏi của chúng tôi là vớ vẩn, nhưng nếu chúng tôi không biết đang tìm kiếm điều gì thì làm cách nào chúng tôi có thể giúp được?”

Rabia nói, “Được rồi. Chỉ để thỏa mãn các bạn, tôi đang tìm kiếm cái kim của mình, tôi bị mất cái kim”.

Họ bắt đầu giúp bà ấy – nhưng ngay lập tức họ nhận ra rằng con đường rất rộng và cái kim lại là vật rất bé.

Cho nên họ hỏi Rabia, “Xin nói cho chúng tôi nó bị mất ở đâu – chỗ chính xác. Nếu không thì thật là khó khăn. Đường thì quá rộng, chúng tôi tìm kiếm một cách điên khùng. Bà bị mất nó ở đâu?”

Rabia nói, “Các bạn lại hỏi câu hỏi vớ vẩn nữa rồi. Làm sao nó lại liên quan đến sự tìm kiếm của tôi?”

Họ dừng lại. Họ nói, “Chắc chắn bà điên rồi!”.

Rabia nói, “Được thôi. Chỉ để thỏa mãn các bạn, tôi đã bị mất nó ở trong nhà mình”.

Họ hỏi, “Thế thì tại sao bà lại tìm kiếm ở đây?”

Và bà Rabia được cho là đã nói, “Bởi vì ở đây có ánh sáng và không có ánh sáng ở trong nhà”.

Mặt trời đang lặn và chỉ còn lại một chút ánh sáng le lói trên đường…

Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

Truyền thuyết hoa hồng xanh


Ngày xửa ngày xưa ở vương quốc hoa hồng có một thằng ngốc tên Stupid. Thằng ngốc may mắn được nhà vua giao cho chăm sóc vườn hoa hồng. Nhà vua có một cô công chúa rất xinh tên Rose.

Công chúa rất thích hoa hồng nên yêu cầu thằng ngốc mỗi ngày hãy mang cho mình một bó hoa hồng thật đẹp. Tuy nhiên thằng ngốc không biết bó hoa thế nào cả. Nó bèn xin với công chúa:

- Xin lỗi công chúa nhưng tôi có thể mang đến mỗi ngày chỉ một bông hoa được không.

Ban đầu công chúa thấy không vui một chút nào.Tuy nhiên thằng ngốc đều cố gắng mỗi ngày mang đến cho công chúa một bông hoa đẹp nhất. Thằng ngốc chẳng biết làm việc gì khác ngoài việc chăm sóc những bông hoa.Mỗi khi có ai đó bắt nó đi làm việc gì đó là nó lại nói:

- Xin lỗi nhưng tôi hậu đậu lắm! Tôi sẽ làm hỏng hết mất...

Vậy là người ta lại chán nản bỏ đi. Cũng bởi vậy nên không ai chơi với thằng ngốc cả. Thằng ngốc hàng ngày cứ thui thủi bên những bông hoa của nó. Dường như thằng ngốc chẳng bao giờ biết buồn là gì... Những bông hoa mà thằng ngốc mang đến cho công chúa mỗi ngày đều rất đẹp. Đôi khi công chúa ngắm nhìn những bông hoa đó và tự hỏi: "Một thằng ngốc thì làm thế nào mà tạo ra những bông hoa đẹp như vậy nhỉ".

Rồi một ngày công chúa quyết định đến thăm vườn hoa của thằng ngốc. Thằng ngốc đang lúi cúi tưới cho một khóm hoa hồng. Với công chúa thì công việc này thật lạ. Công chúa tò mò đến gần thằng ngốc và làm nó giật mình. Thằng ngốc làm rơi bình tưới hoa và làm bắn bẩn lên váy áo của công chúa:

- Xin lỗi công chúa - Thằng ngốc hốt hoảng - Tôi thật là hậu đậu.

- Không sao! Ta sẽ tha tội cho ngươi nhưng ngươi phải chỉ cho ta cách ngươi tạo ra những bông hoa này.

Thằng ngốc ngạc nhiên quá "Công chúa mà quan tâm đến cách trồng hoa ư?!"

- Rất đơn giản thưa công chúa... - Và thằng ngốc say sưa nói với công chúa tất cả những gì nó biết về hoa hồng,về cách trồng hoa, cách chăm sóc chúng... Thằng ngốc cảm thấy rất lạ khi công chúa tỏ ra rất thích thú với những gì nó nói. Và khi thằng ngốc bắt gặp ánh mắt công chúa đang chăm chú nhìn nó thì tự nhiên nó trở nên luống cuống. Một lần nữa nó lại đánh rơi bình tưới hoa.

- Xin lỗi công chúa... tôi vụng về quá đi mất.

- Ngươi thật là ngốc! Nhưng những gì ngươi nói về hoa hồng rất hay. Ngày mai ta sẽ lại tới.

Công chúa trở lại cung điện và thằng ngốc lại say sưa tưới hoa. Tuy nhiên nó vừa tưới hoa vừa hát. Chưa ai nghe thất thằng ngốc hát bao giờ cả... Ngày hôm sau thằng ngốc dậy rất sớm. Nó quét dọn những lối đi, nhổ cỏ bên những khóm hoa. Nhưng công chúa không đến nữa. Thằng ngốc đợi mãi mà công chúa vẫn không đến. Nó đâu biết hôm đó là một ngày đặc biệt. Nhà vua tổ chức một lễ hội rất lớn trong cung đình. Có rất nhiều các vị vua, những hoàng tử của các nước láng giềng... Công chúa chẳng muốn đến lễ hội một chút nào. Nàng nhất định không chịu mặc bộ váy dạ hộ. Chỉ đến khi viên tổng quản xuất hiện và nhã nhặn:

- Xin lỗi công chúa nhưng đây là mệnh lệnh của nhà vua...

Công chúa phải có mặt trong lễ hội. Nhà vua muốn thông qua lễ hội tìm cho con gái mình một vị hoàng tủ thích hợp. Tất cả các hoàng tủ tham gia lễ hội đều được thông báo về điều đó. Ai cũng rất háo hức được gặp công chúa (vì nghe nói công chúa rất xinh). Và mọi người không phải chờ đợi lâu. Công chúa xuất hiện trong bộ váy dạ hội mầu trắng, vương niệm của nàng được kết bằng những bông hoa hồng đỏ. Một vài hoàng tử đánh rơi ly rượu trong tay, một số khác phải mất một lúc lâu mới biết mình đang đứng ở đâu. Ngay đến các nhạc công cũng quên mất những nốt nhạc của mình. Ai cũng muốn được cùng nhảy với công chúa một bài, công chúa đều nhiệt tình đáp lại. Tuy nhiên chẳng ai lọt vào mắt xanh của công chúa cả. Nàng công chúa xinh đẹp chẳng thể tìm được cho mình một vị hoàng tử thích hợp. Khi mà nhà vua gần như tuyệt vọng thì điều bất ngờ đã xãy ra. Đúng vào lúc bữa tiệc sắp tàn thì một chàng hoàng tử cưỡi một con bạch mã tuyệt đẹp xuất hiện. Hoàng tử đến trước mặt công chúa và mỉm cười:

- Xin lỗi cô bé! Ta không đến quá muộn đấy chứ.

Công chúa bỗng cảm thấy tim mình đập rộn ràng. Đó là những cảm xúc kì lạ mà công chúa không thể định nghĩa nổi... Giai điệu ngọt ngào của bản Vanx như hòa nhịp cùng bước nhẩy của hai người. Hoàng tử kể cho công chúa nghe về những miền đất xa lạ mà hoàng tử đã đi qua. Những câu chuyện kéo dài như bất tận. Thời gian dường như không còn là mối quan tâm của hai người nữa... Mãi đến khi những vì sao đã sáng lấp lánh trên bầu trời, khi mà cả thằng ngốc và những bông hoa hồng đều đã ngủ say, hoàng tử mới lên ngựa từ biệt công chúa... Công chúa trở về cung điện và cho gọi thằng ngốc tới.

- Ngươi có biết làm thế nào để cung điện của ta thật đẹp không! Ngày mai hoàng tử sẽ lại tới. Ta muốn dành cho chàng một sự ngạc nhiên.

-Thưa công chúa... hoàng tử... à vâng thưa công chúa, tôi sẽ trang trí cung điện của công chúa bằng tất cả hoa hồng trong vườn. Cung điện của công chúa sẽ trở thành cung điện hoa hồng.

- Một ý tưởng tuyệt vời! Ngươi cũng không ngốc lắm đâu! Nhưng ta sợ ngươi sẽ không thể làm xong nó trong đêm nay.

- Tôi sẽ cố hết sức thưa công chúa...

Vậy là suốt cả đêm đó những bông hoa hồng còn ướt đẫm sương đêm được thằng ngốc cẩn thận hái từ vườn hoa mang vào cung điện. Khi cung điện của công chúa tràn ngập hoa hồng cũng là lúc trời vừa sáng. Khi công chúa thức dậy, nàng không thể tin vào mắt mình, trước mắt nàng là một cung điện đẹp như trong truyện cổ tích vậy. Công chúa đi dạo một vòng và thấy thằng ngốc ngủ gật bên cạnh một chiếc cột đá:

- Stupid. Dậy đi nào. Trời sáng rồi.

- Xin lỗi công chúa, tôi lại ngủ quên mất, tôi sẽ hoàn thành nốt công việc ngay thôi.

- Không cần nữa. Như vậy là được rồi. Nguơi hãy về nghỉ ngơi đi.

Thằng ngốc thở phào vì công chúa đã không trách nó chưa hoàn thành công việc. Nó vui vẻ trở về với vườn hoa giờ chỉ còn trơ những gốc. Công chúa đến bên cửa sổ và nhìn về phía những ngọn núi xa, nơi mà từ đó hoàng tử sẽ lại tới. Công chúa sẽ dẫn hoàng tử đi thăm cung điện hoa hồng của mình. Hoàng tử sẽ lại kể cho công chúa nghe câu chuyện về những miền đất xa lạ...

Nhưng rồi chẳng có hoàng tử nào đến cả. Chỉ có người hầu của Hoàng tử mang theo một bức thư: "...Cô bé của ta, ta không thể đến với em như đã hẹn. Đất nước của ta có chiến tranh. Ta phải tham gia vào cuộc chiến. Có lẽ chúng ta sẽ phải xa nhau một thời gian dài. Ta không muốn thế một chút nào. Ta sẽ rất nhớ em. Nhưng ta tin thời gian sẽ chứng minh cho tình yêu của chúng ta. Ta sẽ sớm gặp lại em..."

Công chúa buồn lắm. Những giọt nước mắt lăn dài trên đôi môi: "Em sẽ đợi! Nhưng nhất định chàng phải trở về đấy!..."

...Một tuần, rồi một tháng, rồi một năm...Chẳng có tin tức gì của hoàng tử. Hoàng tử như một cơn gió cứ bay mãi, bay mãi mà chẳng biết bao giờ sẽ trở lại. Công chúa thường đứng một mình bên khung của sổ mỗi buổi hoàng hôn và nhìn về phía những ngọn núi xa, nơi ánh mặt trời dần tắt. Có thể một ngày nào đó... Cũng hơn một năm đó không thấy thằng ngốc mang hoa hồng cho công chúa mỗi buổi sớm nữa. Có thể là sau khi trang hoàng cho cung điện vuờn hoa của thằng ngốc đã chẳng còn một bông hoa nào cả. Công chúa hình như cũng chẳng quan tâm đến những bông hoa hồng của thằng ngốc nữa...

Rồi một buổi sáng sớm khi công chúa thức dậy, có ai đó đã đặt sẵn bên của sổ một bông hoa hồng tuyệt đẹp. Công chúa ngắm nhìn bông hoa và chợt nhớ tới thằng ngốc. "Một năm rồi Stupid không mang hoa tới..". Công chúa trở lại vườn hoa của thằng ngốc. Trước mắt công chúa không phải là những gốc cây trơ trụi mà là muôn ngàn những bông hồng rực rỡ. Thằng ngốc vẫn lúi cúi bên những khóm hoa hồng. Thằng ngốc nhìn thấy công chúa và một lần nữa nó lại đánh rơi bình tưới hoa:

- Xin lỗi công chúa! Tôi đã cố hết sức nhưng không thể làm cho vườn hoa đẹp như xưa.

- Ồ không! Thật là kỳ diệu! Nói cho ta biết đi, ngươi đã làm thế nào vậy?

Lần đầu tiên trong đời có người nói với nó như vậy, mà lại là một công chúa nữa chứ. Thằng ngốc vui lắm, nó cười ngây ngô và lại say sưa nói với công chúa về những bông hoa... Những ngày sau đó ngày nào công chúa cũng đến vườn hoa của thằng ngốc. Công chúa tự mình trồng những bông hoa, tự mình tưới nước cho chúng. Ban đầu thằng ngốc cảm thấy rất lạ nhưng rồi nó cũng hiểu ra rằng công chúa đang cố làm tất cả để nguôi ngoai nỗi nhớ hoàng tử. Thằng ngốc rất vui vì dù sao cũng có người cùng nó trò chuyện, có người chịu nghe nó nói cả ngày về những bông hoa hồng. Thằng ngốc cố làm cho công chúa vui những lúc công chúa ở bên nó. Có một lần thằng ngốc nói với công chúa về ý nghĩa của các loài hoa:

- Hoa hồng bạch là tình bạn chân thành, hồng nhung là tình yêu nồng thắm, hồng vàng là...

- Vậy còn hồng xanh, nó tượng trưng cho điều gì

- Hồng xanh là tình yêu bất diệt! thưa công chúa,nhưng nó không có thật.

- Vậy tại sao nó lại tượng trưng cho tình yêu bất diệt?

- Đó là một huyền thoại, thưa công chúa. Người ta nói rằng nếu ta trồng một cây hoa hồng bằng cả trái tim dành cho người mình yêu thương thì nó sẽ nở ra một bông hoa hồng xanh. Đó là bông hoa có phép mầu, nó sẽ cho một điều ước..

- Ta sẽ ước chiến tranh kết thúc và hoàng tử sẽ trở về bên ta...

- Thưa công chúa! Không có điều gì là không thể xãy ra. Tôi tin nếu công chúa thành tâm biết đâu cây hoa mà công chúa trồng sẽ nở ra một bông hoa hồng xanh.

- Ta tin ngươi...

Và từ hôm đó công chúa dành hết thời gian để chăm sóc cho cây hoa hồng của mình. Nhưng không hiểu sao cây hoa mà công chúa trồng mãi vẫn không nở một bông hoa nào cả. Có một sự thật mà có lẽ thằng ngốc không bao giờ dám nói. Đó là câu chuyện về hoa hồng xanh chỉ là một lời nói dối. Thằng ngốc không muốn thấy công chúa quá đau buồn nên nó đã nghĩ ra câu chuyện về bông hoa hồng xanh và điều ước...

Nhưng rồi thằng ngốc mới thấy đó là một sai lầm rất lớn. Nó sợ cái ngày mà cây hoa của công chúa nở ra một bông hoa bình thường. Công chúa sẽ rất buồn. Thằng ngốc không muốn làm công chúa buồn một chút nào. Nó cố tìm trong vườn hoa bao la của nó một bông hoa hồng xanh nhưng chẳng có bông hồng xanh nào cả... Rồi một đêm thằng ngốc trằn trọc mãi không ngủ được. Bỗng nhiên nó nghe thấy một giọng nói như tiếng thì thầm vậy

- Stupid! Sao ngươi buồn thế?

- Ai vậy?

- Ta là hoa hồng đây.

- Hoa hồng ư? Sao ngươi có thể nói được?

- Ngươi ngốc quá, ta luôn nói chuyện với ngươi mà ngươi không để ý đấy thôi, loài hoa nào cũng nói được, chỉ là có bao giờ ngươi lắng nghe không mà thôi. Có chuyện gì mà ngươi buồn vậy?

- Ta... Ta đã trót nói dối công chúa về hoa hồng xanh. Ta không nghĩ là công chúa lại đặt nhiều niềm tin vào hoa hồng xanh đến thế.

- Stupid! Ngươi đang nghĩ gì vậy. Ta nói cho ngươi biết điều này nhé: Huyền thoại mà ngươi đã nói với công chúa là có thật đấy.

- Sao cơ? Thế nghĩa là hoa hồng xanh là có thật. Ngươi biết làm thế nào để tạo ra hoa hồng xanh phải không?

- Ta biết... Nhưng ta không thể nói cho ngươi được.

- Tại sao chứ? Ta xin ngươi đấy

- Stupid à.. Ngươi thật là ngốc quá, ngươi làm tất cả là vì cái gì chứ?

- Ta... Ta muốn công chúa có bông hoa hồng xanh. Ta muốn ước mơ của công chúa trở thành sự thực. Ta không muốn thấy công chúa buồn...

- Ôi Stupid! Ta không muốn nói cho ngươi một chút nào, nhưng thôi được rồi, nếu ngươi thực sự muốn có một bông hoa hồng xanh, ta sẽ chỉ cho ngươi cách...

Và hoa hồng ghé tai thằng ngốc thì thầm điều gì đó mà chỉ có thằng ngốc nghe rõ. Khuôn mặt thằng ngốc bỗng ngẩn ngơ đến khó hiểu. Rồi người ta thấy thằng ngốc ngước nhìn bầu trời đầy sao và mỉm cười... Sáng sớm hôm sau khi công chúa vừa thức dậy thì người hầu của nàng đã chạy vào:



- Thưa công chúa, thật không thể tin được, người hãy ra mà xem, cây hoa mà công chúa trồng đã nở một bông hoa màu xanh.

Công chúa như không tin vào những gì mình nghe thấy. Nàng chạy ngay ra vườn hoa. Trước mắt nàng là một bông hoa hồng xanh tuyệt đẹp. Những cánh hoa lấp lánh những giọt sương sớm long lanh dưới ánh sáng mặt trời. Công chúa cầm bông hoa đặt lên trái tim. Nàng còn chưa kịp nói điều ước thì người hầu của nàng đã vào báo:

- Thưa công chúa! Hoàng tử đã thắng trận trở về. Có lẽ hoa hồng xanh đã biết truớc điều ước của nàng nên không cần công chúa phải nói ra.

Công chúa băng qua quảng trường rộng mênh mông để đến bên cổng thành. Quả nhiên từ phía ngọn núi xa hoàng tử đã trở về, chiếc áo bào sạm đen vì khói bụi. Hoàng tử xuống ngựa ngay khi chàng trông thấy công chúa, quên đi cả những mệt mỏi bao tháng ngày qua, vòng tay ôm chặt công chúa như không bao giờ muốn buông ra vậy.

- Cô bé của ta! Ta nhớ nàng quá.

- Em gần như đã tuyệt vọng, chàng biết không. Nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra. Chàng hãy nhìn xem, một bông hoa hồng xanh. Chính nó đã mang chàng về với em.

- Hoa hồng xanh! Ta tưởng làm gì có hoa hồng xanh trên thế gian này!

- Có chứ. Đó là một huyền thoại. Em sẽ dẫn chàng đến vườn hoa. Stupid sẽ kể cho cho chàng nghe huyền thoại về hoa hồng xanh.

Vậy là hoàng tử và công chúa cùng đến vườn hoa của thằng ngốc.

- Stupid! Ngươi đâu rồi. Ra đây đi nào, hoàng tử muốn nghe câu chuyện về hoa hồng xanh của ngươi...

Nhưng Stupid đã biến đi đâu mất. Công chúa gọi mãi, gọi mãi mà không thấy thằng ngốc đâu cả. Bên gốc hoa mà công chúa trồng chiếc bình tưới hoa được dựng ngay ngắn. Chẳng hiểu thằng ngốc đã biến đi đâu mất.
Chỉ còn cơn gió thổi những bông hoa hồng đung đưa như đang hát một bài hát từ rất xa xưa "Tình yêu chân thành bắt đầu từ trái tim, chỉ có máu từ con tim của một kẻ đang yêu mới tạo ra bông hồng xanh bất diệt. Và bông hồng xanh sẽ tạo nên điều kỳ diệu..."

-ST-