Rabia al-Adawia is a great Sufi Taoism lady.
One evening, she is seen to sit on the road to seek for something. She is very old, the eyes are so bad, so it is hard for her to see well. So the neighbors come for help.
They ask, “What are you looking for?”
Rabia says, “That question is silly. I am seeking. If you want to help, please help”.
They smile, and say, “Rabia, are your crazy? You say our question is silly, but how can we help if we don’t know what to look for?”
Rabia says, “OK, just for satisfying you, I am looking for my needle, I have lost it.”
They start to help her seek for it – but at once they recognize that the road is very wide and the needle is so small.
Then they ask Rabia. “Plesae tell us where you lose it – exact place. Otherwise it is so hard to find. The road is so wide, and we are seeking crazily. Where did you lose it?”
Rabia says, “Again you are asking a silly question. How does the place relate to my seeking?”
They stop. And say, “You must be crazy”.
Rabia says, “OK, just to please you, I have lost it in my house.”
They ask, “Then why are you looking here?”
Great Rabia is supposed to tell them like this, “As there is light here, and there is not any light inside of the house now”
The sun is falling down, and there is just little unstead light left on the road…
Rabia al-Adawia là một nhà huyền môn Sufi vĩ đại.
Một buổi tối, mọi người tìm thấy bà ấy ngồi trên đường để tìm kiếm một vật gì đó. Bà ấy là người phụ nữ đã già, mắt bà ấy rất kém, và việc bà nhìn rất khó khăn. Cho nên hàng xóm đến để giúp đỡ bà.
Họ hỏi, “Bà đang tìm kiếm cái gì?”
Rabia nói, “Câu hỏi đó thật vớ vẩn, tôi đang tìm kiếm. Nếu bạn có thể giúp tôi thì hãy giúp đi.”
Họ cười và nói, “Rabia, bà bị điên rồi sao? Bà nói câu hỏi của chúng tôi là vớ vẩn, nhưng nếu chúng tôi không biết đang tìm kiếm điều gì thì làm cách nào chúng tôi có thể giúp được?”
Rabia nói, “Được rồi. Chỉ để thỏa mãn các bạn, tôi đang tìm kiếm cái kim của mình, tôi bị mất cái kim”.
Họ bắt đầu giúp bà ấy – nhưng ngay lập tức họ nhận ra rằng con đường rất rộng và cái kim lại là vật rất bé.
Cho nên họ hỏi Rabia, “Xin nói cho chúng tôi nó bị mất ở đâu – chỗ chính xác. Nếu không thì thật là khó khăn. Đường thì quá rộng, chúng tôi tìm kiếm một cách điên khùng. Bà bị mất nó ở đâu?”
Rabia nói, “Các bạn lại hỏi câu hỏi vớ vẩn nữa rồi. Làm sao nó lại liên quan đến sự tìm kiếm của tôi?”
Họ dừng lại. Họ nói, “Chắc chắn bà điên rồi!”.
Rabia nói, “Được thôi. Chỉ để thỏa mãn các bạn, tôi đã bị mất nó ở trong nhà mình”.
Họ hỏi, “Thế thì tại sao bà lại tìm kiếm ở đây?”
Và bà Rabia được cho là đã nói, “Bởi vì ở đây có ánh sáng và không có ánh sáng ở trong nhà”.
Mặt trời đang lặn và chỉ còn lại một chút ánh sáng le lói trên đường…
Rất nhiều khi bạn sẽ thấy mình tìm kiềm cái gì đấy, nhưng không biết là cái gì. Tiền bạc, quyền lực, danh vọng, là những thứ bên ngoài ánh sáng, chỉ thỏa mãn tâm trí bạn. Bên trong không có ánh sáng. Bóng tối làm bạn e sợ. Thật ra cái bạn đang tìm kiếm nằm ở bên trong. Vì ánh sáng ở bên ngoài nên bạn tập trung vào hào quang bên ngoài. Nhưng bạn sẽ không bao giừ mãn nguyện. Chỉ khi bạn tự soi sáng được mình, khi bóng tối không còn tối nữa.
Trả lờiXóaThị dục huyễn ngã?
Trả lờiXóa